壶中天(赋秀野园清晖堂·别本作为陆义斋赋清晖山堂)原文
穿幽透密,傍园林宴乐,清时钟鼓。
帘隔波纹分昼影,融得一壶春聚。
篆径通花,花多迷径,难省来时路。
缓寻深静,野云松下无数。
空翠暗湿荷衣,夷犹舒啸,日涉成佳趣。
香雪因风晴更落,知是
山中何树。
响石横
琴,悬崖拥槛,待月慵归去。
忽来诗思,水田
飞下
白鹭。
壶中天(赋秀野园清晖堂·别本作为陆义斋赋清晖山堂)拼音
chuān yōu tòu mì ,bàng yuán lín yàn lè ,qīng shí zhōng gǔ 。lián gé bō wén fèn zhòu yǐng ,róng dé yī hú chūn jù 。zhuàn jìng tōng huā ,huā duō mí jìng ,nán shěng lái shí lù 。huǎn xún shēn jìng ,yě yún sōng xià wú shù 。
kōng cuì àn